Nguyễn Triều Anh Tâm

người lữ hành






ta là người lữ hành
                cứ đi tìm hạnh phúc
                hạnh phúc cứ chạy quanh
                làm cho ta bất lực

        em đừng hỏi tại sao
        sỏi đá cần có nhau
        tim ta không sỏi đá
        biết thương yêu ngọt ngào
        
            cuộc đời là biển dâu
            trong ngàn trùng cách trở
            ta gặp em bở ngỡ
            còn lại mối tình sầu

                người bộ hành đơn côi
                đi mãi miết xa vời
                em một sương hai nắng
                theo nước cuốn hoa trôi

            những ân tình mật ngọt
            ta ấp ủ trong lòng
            đêm hoang đường cao ngót
            còn ai đợi ai mong?


                    nguyễn triều anh tâm
                    adelaide nam Uc  tháng 12 năm 2019

Được bạn: TâmCt.Ly đưa lên
vào ngày: 19 tháng 12 năm 2019

Bình luận về Bài thơ "người lữ hành"